thì chồng lại không có ở bên, cô biết phải làm sao đây. Khóc một hồi lâu, Trinh mặc quần áo rồi ra phòng khách, nhìn phòng khách bừa bộn, đầu óc cô càng rối bời. Cô bắt đầu dọn dẹp phòng khách, trong đầu vẫn tiếp tục suy nghĩ mông lung. Đã hơn 8 giờ tối rồi mà bố chồng cô vẫn chưa về, cô nghĩ chắc bố chồng cũng đang tránh mặt cô. Trong lúc cô đang nghĩ ngợi thì bố chồng cô mở cửa bước vào, Trinh không dám nhìn vào mặt ông, ông Long cũng cúi đầu bước vào. Trước khi mở cửa vào phòng, ông hỏi nhỏ: –