mật lắm. hí hí. Mẹ lại lườm tôi mà nói: – À, nghiêm chỉnh được 1 tí thì lại nhố nhăng rồi, muốn ăn đòn hả. – Ấy, mẹ bình tĩnh, con đùa thôi mà… Rồi mẹ lại nghiêm mặt nói: – Chuyện này, không thể để bố con biết được, nghe chưa ? Tối nay là bố về rồi, mẹ con mình sẽ không thể như thế được nữa, con hiểu không ? – Nhưng mà …. – Lòng tôi nuối tiếc vô hạn, hận bố không đi công tác lâu hơn một chút. – Không nhưng nhị gì hết, con phải nghe lời mẹ, hiểu không, không là không có gì hết cả… Tôi biết