hôm đấy tôi đi lang thang tìm mua bao cao su, đi mỏi cả chân mới thấy có 1 tiệm thuốc, vào hỏi thì may quá, người ta có bán. Bán hàng là 1 anh người Kinh lên Sapa làm ăn, thấy tôi mua cỡ to thì ành này trố mắt ra ngạc nhiên lắm, nhìn tôi với anh mắt hâm mộ cực kỳ. Tôi cũng ngại lắm, nhưng mà kệ nó, vì sự nghiệp há không có hi sinh… Đến tối, ăn cơm xong, tôi và mẹ lại gặp phải cái cảnh như hôm qua, đi chơi kéo theo 1 tập đoàn người đi theo, đi tới đâu ầm ầm tới đó, đù má, trời lạnh mà sao các mẹ