miệng mẹ, và cũng như lần trước mẹ tôi lại phải chịu trận nuốt hết thứ nước đó. Nghỉ một lát mẹ tôi như hờn dỗi mà nói: – Đã bảo là đừng xuất vô miệng mẹ mà lại cứ xuất. Mẹ không làm cho nữa đâu! Tôi giả vờ xin lỗi mẹ: – Kìa mẹ, con con xin lỗi mà, tại… tại mẹ làm con sướng quá nên con không kìm được. Mẹ đừng giận con nhé! Mẹ tôi vẫn còn ra vẻ giận dỗi mà nói: – Sướng, anh thỉ chỉ biết sướng thôi. Thôi giờ lên đi học bài đi. Tôi trả lời mẹ: – Vâng ạ! Tuân lệnh mẫu hậu. Sáng hôm sau thì tôi còn bị