nhàng, đều đặn. Tôi cứ nhắp thế chừng mươi phút thì thấy em bấu hai tay tôi đang chống nơi giường, háng em rướn lên, miệng em rên nho nhỏ ứ ứ. Tôi nhấp nhanh hơn. Đột nhiên em ôm ghì lấy tôi, háng ưỡn lên, miệng lắp bắp: – Anh, e… m em sơ… ợ… sợ. Tôi vội rút phặt cu em ra ngoài. Từng tia, từng tia từ cu em trào ra phụt xuống ga giường. Đổ người nằm lên em tôi thở, em cũng thở phà ngang tai như gió cấp 9. Dùng khăn lau sạch đám tinh trên ga, tôi tắm rửa xong ra giường nằm, vẫn trần truồng như