Bộ anh tưởng là độc quyền của mấy anh à? – Em coi của nước nào? – Đủ hết. Á, Âu, Mỹ coi hết. – Khi coi rồi sao? – Thì… thì… anh hỏi kỳ ghê. – Anh coi thì khó chịu, có khi phải tự xử đó. Còn em thì sao? – Thì cũng vậy thôi. Hỏi hoài. – Mình có coi cũng là một cách học hỏi thôi, có sao đâu. Giờ thử bắt chước theo nghe. – Thôi, em không chịu đâu. Dơ lắm. – Rửa sạch sẽ rồi có gì dơ đâu mà sợ em. – Vừa nói tôi vừa chĩa cu nhỏ trước miệng em – Em thử coi sao. Đừng ngại. Dỗ dành một hồi thì em chịu cầm