chùa. Hắn không thích nhưng phải chìu mẹ hắn, dù là một trong hai thằng ương bướng nhất nhà nhưng út còn ngoan hơn Mười. Chùa bà ở tận thị xã và rất đông người nên dù đi sớm cũng phải quá trưa 2 mẹ con họ mới về. Họ đi khoảng 1h thì ông Danh gọi bé Nụ. – Nụ, con ra bấm khóa cổng, khép cửa rồi vô ông nội bảo. – Dạ. Con bé khóa cống, khép cửa cẩn thận rồi vô buồng ông nội nó. Ông Danh bảo con bé ngồi đối diện trên giường, ông đưa tay vén áo con bé làm nó hơi sợ. – Ông nội làm gì vậy. – Cháu ông đẹp