khuyên cô là nên đồng ý, cô có nhớ những gì cô nói trong quán cafe chòi không.” Tôi nói tới đó thì như chốt hạ cô, nước mắt cô đã rơi khá nhiều, cô nhìn tôi rồi nói. “Cô là mẹ của bạn thân của con mà, sao con lại muốn cô làm người yêu con được chứ.” Tôi đứng dậy rồi nói. “Cô có quyền từ chối, con có quyền gửi cho con và chồng cô coi, nếu cô từ chối vậy thôi con xin phép con về, à đây là số điện thoại của con, nếu cô có thay đổi ý định thì điện cho con. Nhưng mà con nhắc cô nhớ là con không