Long làm bà thấy nhột, bà cố kháng cự nhưng khi cái lưỡi của nó ngoáy ngoáy ở một bên tai thì bà Linh thấy như có luồng điện chạy khắp người. Nửa muốn, nửa không vì bà Linh thấy thích, cái lưỡi điêu luyện của Long cứ nhằm tai bà ngoáy, tay nó thì đã ôm trọn bầu vú của bà. Bà Linh người mềm nhũn ra không còn sức để chống cự, bà để yên cho tay Long bóp hai bầu ngực căng tròn của mình, bà nói trong hơi thở yếu ớt Đừng con! Đừng làm vậy nữa! Biết bà Linh đã thích và không còn sức chống cự nữa,