gì sống. Chưa kịp nghe trả lời, hắn đã đè ngang lưỡi dao ịn lên từng bên vú của chị mà đập nhè nhẹ kêu bịch bịch. Hắn lại bảo: – Chồng đâu. Bà mẹ cho biết ông ấy chết lâu rồi. Hắn yên chí vì biết nhà không có đàn ông. Hắn ôn tồn bảo: – Tôi đói quá, giờ không có gì ăn thì chị cho tôi ngậm đỡ cái vú dằn bụng. Chị nữ còn đang lùng bùng thì hắn giật ngang: – Sao, chị không ưng hả. Rồi bàn tay hắn đã xòe rộng ra tóm lấy một cái vú bóp mạnh. Chị ta nhăn mặt vì đau, trong khi hắn khen: – Chồng chết mà