biết. Đang tự hào với chiến công này của mình thì tôi nghe tiếng khóc nức nở bên cạnh quay sang thì thấy Hiền đang ôm mặt khóc. Thấy vậy tôi an ủi em. – Hiền ơi anh xin lỗi em. Anh không thể kiềm chế được mình vì anh quá yêu em. – Anh sao ác với em thế. Anh hại đời em rồi từ nay về sau em còn dám nhìn mặt ai nữa. – Anh tội thật đáng chết. Nếu em không tha thứ cho anh thì anh sẽ chết để tạ lỗi với em. Nhưng thật lòng anh yêu em lắm. – Anh đừng làm vậy mà, em cũng yêu anh nhưng chuyện này quá