quan sát chị một cách dễ dàng hơn khi không bị chắn bởi cánh cổng sắt nặng nề. Chị ta chắc mới ngủ dậy lên vẫn còn mặc một chiếc áo ngủ mỏng tanh, bộ đồ lót màu đen tuyền lộ rõ hẳn ra ngoài bộ đồ ngủ trắng toát. Tôi nhìn chị như vậy thì cũng hơi ngượng ngùng đôi chút, nhưng với tôi chị ta chẳng có một chút cử chỉ e ngại nào cả, thậm chí còn có vẻ như cố tình khiêu gợi tôi. Lần này thì tôi đã lờ mờ hiểu ra làm sao mấy anh sinh viên trước lại phải bỏ nơi này mà đi rồi. Chị ta mời tôi vào trong nhà.