mẹ ở ngoài cửa.” Nói xong mẹ quay người bỏ đi. Cái nhìn thất vọng của tôi đã rõ ràng, không phải vì không được cảm nhận vú mẹ mà là sợ mối quan hệ của hai mẹ con tôi trở nên xấu đi. Dì Hạnh đã làm gián đoạn những suy nghĩ của tôi khi nói: “Đừng có lo Tèo ơi, rồi chỉ sẽ ổn thôi mà.” Tôi không chia sẻ đánh giá của dì và nói với dì rằng chúng tôi có thể đã làm quá nhanh. Dì nói với tôi rằng, theo cái cách mà mẹ tôi nhìn và nói về tôi trong mấy năm gần đây, chứng tỏ mẹ đang yêu tôi và sự ham muốn