đến địa chỉ nhà của em. Rõ là tính toán bao năm nhưng việc cỏn con này lại không tính ra. Thế giờ cô vào viện ạ. Cô lên xe cháu đưa cô lên viện một thể luôn ạ. Ôi may quá, thế cho cô đi nhờ nhé. Cô cùng tôi ra xe, cũng chẳng đóng cửa nhà, cổng. Tôi ngạc nhiên hỏi. Cô không đóng cửa, nhỡ trộm vào lấy mất đồ thì sao? Ôi dào, nhà cô có mỗi cái tivi ghẻ, chứ có gì đâu mà lấy, với lại dân làng cô lành lắm, chưa mất thứ gì bao giờ. Trên xe cô hỏi tôi nhiều chuyện, rồi kể về cháu gái với giọng đầy